>>>>>>>>>>>>>>>>>>HỘI HỌC SINH THPT TÂN HIỆP<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Truyện Cười



Chuyện ấy, ai sướng hơn ai?

Đề tài nào cũng thấy “đàn ông sướng hơn”. Biết sắp đuối lý, ông lão bèn “chuyển bại thành thắng” bằng câu hỏi thuộc lĩnh vực... khó nói:
- Tui hỏi bà nhé: Đã bao giờ bà bị ngứa cái lỗ tai chưa?
- Ông hỏi lạ? Ai chẳng có lúc, nhưng có liên quan gì đến vấn đề này đâu?
- Từ từ, tui hỏi tiếp nè: Thế bà làm thế nào cho khỏi ngứa?
- Thì tui ngoáy tai bằng cái ngoáy tai.
- Vậy chứ tui hỏi “khí không phải”, lúc ngoáy tai thì cái ngoáy tai nó sướng hay lỗ tai sướng?
- ??!
*
* *
Củ cà rốt” của bác nông dân 
Một bác nông dân lướt Web xem 24H thấy dân thành phố khi đi ngủ chuyên mặc bộ pizama, bác khoái lắm bèn mua vài bộ về dùng. Bác thích pizama đến nỗi đặt tên cho khu vườn của mình là Pizama.
Vốn là người chăm chỉ lại ham học hỏi nên nông phẩm của bác nông dân nổi tiếng khắp vùng, đến nỗi người ta mời bác đi dự hội nghị nông dân toàn tỉnh. Trong hội nghị, vị chủ tọa cầm một củ cà rốt to tướng giơ lên cho mọi người nhìn thấy:
- Các bác có biết công nghệ nước ngoài đã cho ra đời những củ cà rốt to như thế này rồi không?
Bác nông dân của chúng ta đứng lên cười ha hả:
- Tui tưởng các vị tìm được giống gì cao siêu, củ cà rốt này cũng to đấy nhưng chưa nhằm nhò gì so với củ cà rốt trong cái Pizama của tôi đâu!
Mọi người: - ?!!
*
* *
Cái anh này... thâm thật 
Anh chàng kiến thức rất uyên thâm, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý nhưng lại hết sức khiêm tốn. Các cô gái vô cùng thích khi nói chuyện với anh. Một hôm, trong bữa tiệc một cô nói với anh ta:
- Bạn trai em khen em “sâu sắc” đấy!
- Thằng đểu! Sâu sắc... là “sâu sắc... xấu” đó mà!
Cô gái cười:
- Nghĩ sâu xa quá, cái anh này thâm thật!
- Em cứ quá khen – Anh chàng, theo thói quen, khiêm tốn nói - anh thì... chỗ thâm chỗ trắng ấy mà!
- ?!!
*
* *
Không bình thường 
Tại lớp học, cô giáo ra đề bài tập về nhà: “Em hãy kể một chuyện không bình thường mới xẩy ra gần đây ở nhà em”.
Ngày hôm sau cô giáo gọi Robert đứng lên đọc bài làm của mình.
Robert đọc:
- Tuần trước bố em bị rơi xuống giếng...
- Lạy Chúa tôi, thế bố em có bị làm sao hay không? - cô giáo hoảng hồn hỏi. - Thưa cô, chắc là bố em không bị làm sao cả, vì từ hôm qua em để ý không thấy bố kêu la ở dưới đó nữa.
*

Mắt thánh gặp vải thưa


Anh bạn nghe xong ra điều khâm phục lắm. Lát sau anh ta hỏi:
- Nhưng mà khi chị ấy được vào quân đội rồi thì sẽ phải ngủ chung và tắm chung với các đấng mày râu ở đó đúng không?
- Tất nhiên là thế rồi.
- Vậy thì chị ấy sẽ bị lộ mất chứ?
- Ừ, lính tăng mà, ai cũng biết cả, nhưng có ai dại gì mà nói ra đâu!

*
* *

Phụ nữ và... tội lỗi 
Một linh mục đi về vùng nông thôn, thấy thôn nữ xinh đẹp đang chuẩn bị tắm dưới sông. Khi cô gái bắt đầu cởi đồ, ông cầu nguyện:
- Lạy Chúa, xin đừng để con nhìn thấy! tội lỗi!
Thôn nữ đã treo áo lên cây, vị linh mục lại cầu nguyện:
- Lạy Chúa, xin Người hãy bịt chặt đôi mắt của con! Tội lỗi quá!
Chiêm ngưỡng đến lúc cả bộ xiêm y được “giải phóng” khỏi cơ thể cô gái, linh mục lầm rầm:
- Lạy Chúa, xin Người hãy... nhắm mắt lại! Mình con xin chịu tội thôi!

*
* *

“Bay” là vịnh 
Một nữ du khách nước ngoài hỏi anh hướng dẫn viên:
- Tôi đã đến Việt Nam nhiều lần. Ở Việt Nam có hai vịnh rất nổi tiếng mà tôi đã tham quan, tiếng Anh gọi là là “Nha Trang Bay” và “Ha Long Bay”. Nhưng còn một vịnh tôi thấy quảng cáo rất nhiều, ở khắp nơi. Anh có thể dẫn tôi tham quan không?
Anh hướng dẫn viên tò mò hỏi:
- Xin bà cho biết tên của cái vịnh đó.
Bà khách chỉ lên dòng chữ trên một bức tường bên đường rồi bập bẹ đánh vần:
- Cam Dai Bay!

*
* *

“Ông con” đi du học về
Chuyện về một chú cách đây hai năm rồi, hồi ấy chú mới đi du học về, lúc nào cũng ca ngợi bên Tây cái này tốt hơn, cái kia to hơn, cái nọ bền hơn. Cả chuyện bàn thắng Việt Nam mấy trận vừa rồi ngon lành thế mà chú vẫn cho là... kém xa “Tây”.
Ông bố tức quá bèn cho cậu ta một cái tát nảy đom đóm mắt. “Ông con” ôm mặt xuýt xoa:
- Bố tát như thế ăn thua gì, bên Tây người ta tát đau hơn nhiều!
- (Hết biết)!!!

Một gã “nhà giàu mới” tình cờ đi ngang nghe thế lấy làm nghi ngờ bèn hỏi con vẹt:
- Mày biết nói thật ư?
- Không còn nghi ngờ gì nữa.
Gã “nhà giàu mới” khoái quá bèn mua con vẹt với giá cắt cổ. Nhưng sau một thời gian gã phát hiện con vẹt chỉ biết nói mỗi câu “Không còn nghi ngờ gì nữa” thì lấy làm cay lắm. Một hôm, gã vừa cho vẹt ăn vừa lẩm bẩm:
- Tao thật ngu khi mua mày về.
- Không còn nghi ngờ gì nữa! - Con vẹt nói luôn.
*
* *
Trả thù con trai 
Nhằm ngày mùng 1 Tết Dương lịch, đến thăm nhà con trai, bà mẹ già hấp háy mát có vẻ vui vui. Bà gọi đứa cháu nội lại.
Đứa cháu trai chạy lại “ạ” bà, bà nội - vốn không ưa gì mẹ của cậu bé - tặng cho nó một hộp quà được gói rất đẹp và bắt mắt. Cu cậu háo hức mở ra xem và vui sướng nhìn thấy một khẩu súng nước.
Cậu reo lên rồi tiến lại vũng nước đọng gần nhất ở đó.
Người bố thấy vậy, ngao ngán quay sang nói với mẹ:
- Sao mẹ lại tặng thằng bé món quà như thế được chứ? Mẹ không nhớ là ngày xưa con đã từng gây bao nhiêu rắc rối cho mẹ khi con có một khẩu súng nước à?
Bà mẹ già nua quay sang nhìn con, cười đầy dụng ý:
- Mẹ nhớ lắm chứ con trai!
*
* *
Tiếng Việt 
Lớp học tiếng Việt toàn các chú Tây. Cô giáo trẻ người Việt nói:
- Khi chúng ta cần chúc mừng bạn bè mà chúng ta không thể đến tận nơi thì ta gọi Điện cho ngành bưu chính và họ sẽ mang Hoa đến chúc mừng bạn thay ta. Đó chính là “Điện hoa”. Với lối tư duy tiếng Việt như vậy, cả lớp hãy nêu ví dụ khác!?
Một chú Tây vốn là kỹ sư hóa học giơ tay xin phát biểu:
- Sau đây tôi xin trình bày định nghĩa mới về... “Điện phân”!!!
*
* *
Mùi của nàng 
Giờ tập kịch bản sân khấu, đạo diễn hướng dẫn cho một nam diễn viên:
- Cậu cầm bông hồng đưa lên mũi, nhắm mắt, từ từ hít vào thật sâu và nói: “Chao ôi, đây chính là mùi hương đằm thắm của nàng!”. Hiểu rồi chứ?
- Dạ! Vâng!
Đến hôm biểu diễn chính thức, màn độc thoại của chàng si tình làm khán giả cười nghiêng ngả, khi vào hậu trường anh ta lo âu hỏi đạo diễn:
- Tại sao tự nhiên khán giả cười vô lý vậy nhỉ?
Đạo diễn cũng không nhịn được cười. Ông vừa cười vừa gầm lên:
- Thô thiển! Anh chỉ ngửi mỗi... ngón tay giữa mà dám nói: “Đây chính là mùi hương đằm thắm của nàng!”, còn bông hoa hồng anh vứt đi đâu rồi?

Anh hùng... một lúcVô cùng ấm ức, anh ta vào phòng sắp xếp hành trang để ra đi, nước mắt giàn giụa, anh nói lời vĩnh biệt trong tiếng nấc nghẹn ngào: 

- Tôi sẽ không bao giờ trở lại cái nhà này nữa. Tôi tự nguyện ra đi làm 1 nhà du hành vũ trụ. Thà va đập vào các thiên thể, rơi vào một lỗ đen bí ẩn nào của vũ trụ còn hơn sống ở đây suốt ngày bị cô “đì” không ngóc đầu dậy được. Nhục lắm rồi!
Nói dứt lời anh chàng thu xếp quần áo, hùng dũng bước ra ngoài sau khi đã đóng cửa đánh rầm đầy vẻ cương quyết.
Một lát sau, bỗng thấy anh ta quay lại, quăng va li lên bàn, ngồi phịch xuống ghế và lên giọng kẻ cả:
- May cho đời cô nhé! Ngoài đường hôm nay thế quái nào lại có mưa!

*
* *

Nghệ thuật tán gái 
Một anh chàng chuẩn bị đi cưa gái, tay bạn nhiều kinh nghiệm chỉ giáo: “Bọn con gái chỉ thích 3 chủ đề: ăn uống, gia đình và triết lý cuộc sống. Cứ xoay quanh 3 chủ đề ấy mà nói, đổ là cái chắc!”.
Tối hôm đó, đến nhà bạn gái, ngồi được một lát anh chàng bắt đầu “bật đài”:
- Em có thích ăn rau dền không? (Chủ đề ăn uống).
- Dạ không! - Cô gái trả lời.
- Vậy em có anh trai không? (Chủ đề gia đình).
- Dạ không! - Cô gái tiếp tục.
Còn mỗi một chủ đề triết lý cuộc sống, suy nghĩ một lát anh chàng mới ra đòn:
- Vậy nếu có anh trai thì chắc anh trai của em cũng không thích rau dền đâu nhỉ?
- Em không biết! - Cô gái đáp.
Thế là hết đứt cả ba chủ đề.

*
* *

Một nửa tệ nạn 
Một cô khoe với hàng xóm:
- Ông chồng nhà em trước nghiện thuốc lá bây giờ bỏ được một nửa rồi chị ạ. Chỉ hút bằng một nửa trước kia thôi.
Chị kia rầu rĩ:
- Chồng tôi cũng bỏ được một nửa mấy thứ tệ nạn rồi.
- Sao chị vẫn buồn vậy?
- Thì “rượu chè” ổng bỏ chè; “Trai gái” ổng bỏ trai; “Cờ bạc” ổng bỏ cờ; “Đề đóm” ổng bỏ đóm... Cô thấy có rầu đời không?

*
* *

Thổi kèn “nghệ”... thật 
Trên đường phố, một nhóm người biểu diễn ăn mừng đội nhà chiến thắng (có kèm... xin tiền). Tay kèn trom-pet phàn nàn với tay trống:
- Tớ rất thích biểu diễn nghệ thuật và cũng muốn kiếm sống bằng nghề ấy! Nhưng cậu thấy đấy, lâu nay hễ tớ ra sân khấu là người ta lại... ném cà chua. Không biết có nơi nào yêu cầu không quá khắt khe, biểu diễn dở người ta cũng không la ó, ném cà chua trứng thối không nhỉ?
- Có đấy. Cậu hãy chuyển sang nghề... thổi kèn đám ma đi!
- Hừm!!?


0 nhận xét: